Đỗ Hồng

Tình cuối



 


Hãy im lặng để nghe tim nói nhỏ
Nhắm mắt đi em sẽ thấy tình yêu
Cố lãng quên để được nhớ thương nhiều
Em hãy ngủ cho hồn đêm thức giấc



Đời gian dối hãy yêu nhau chân thật
Như trời êm mà bão dậy trong lòng
Tuổi về chiều nhưng tình mới hừng đông
Cho tất cả để nhận về một ít



Tình trong sáng nhưng hồn ta mờ mịt
Bước chân xa nhưng lại đến thật gần
Cười thoáng qua cho hạnh phúc ngàn lần
Tình e ấp như hoa chưa muốn nở



Trong đôi mắt, muôn đường tình rộng mở
Về tim người chỉ có một đường qua
Bước vào rồi hồn chẳng có lối ra
Thế mới biết tình yêu là tù ngục



Nhiều đau khổ chẳng bao nhiêu hạnh phúc
Nhưng trần gian không thể thiếu cuộc tình
Như bầu trời cần phải có bình minh
Cho nhân loại vẫn còn tình nguyên thủy



Trong vui sướng có bao điều phiền lụy
Trong sum vầy đã thấy nỗi cô đơn
Giữa yêu thương còn có chút giận hờn
Ta vẫn biết nhưng lòng không muốn biết



Nếu em thấy tình yêu là cần thiết
Xin chờ nhau nơi cuối nẻo thời gian
Để chiều tàn còn có chút ủi an
Cho phút cuối ta dìu nhau đến mộ

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 9 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Tình cuối"